The lover (1992): Phim 18+ vì những cảnh nóng táo bạo nhất điện ảnh thế giới

The Lover (1992) – Người tình được đánh giá là bộ phim về đề tài tình dục táo bạo nhất của điện ảnh thế giới. Những cảnh nóng được thể hiện trên màn ảnh chân thực đến từng centimet, thế nhưng không hề sa vào nhục dục, tình ái và vẫn mang đậm tính nhân văn sâu sắc. Từ không khí, nhịp điệu, hình ảnh, cảm giác đều thấm đẫm chất thơ. Đây cũng là bộ phim tình cảm Pháp đầu tiên được quay tại Việt Nam.
Tình dục đã dẫn lối cho tình yêu đôi lứa Chàng – một người đàn ông gốc Hoa ngoài 30, lớn lên trong nhung lụa, giàu sang, sống phụ thuộc hoàn toàn vào gia đình và luôn tự ý thức rằng phải ngoan ngoãn nghe theo lời cha.
Nàng - một cô gái mới 15 tuổi rưỡi, sở hữu vẻ ngoài trong sáng, thơ ngây với chút ương bướng, bất cần đời. Cha mất sớm, mẹ phải một mình gồng gánh nuôi ba đứa con khôn lớn. Sau vụ đầu tư thất bại, nhà nàng lâm vào cảnh nghèo khó, người mẹ gần như phát điên, còn xã hội thì sỉ nhục, xa lánh. Gia đình nàng bị cô lập và chẳng giao du với ai.
Nàng trải qua tuổi thơ bất hạnh và đầy cô đơn như thế khi vừa thương hại người mẹ khốn khổ, vừa căm ghét người anh trai bạo lực, vô tâm.
Những uất ức dồn nén cộng với cuộc sống khó khăn đã khiến nàng nhanh chóng bị thu hút bởi vẻ ngoài giàu có của người đàn ông ngoài 30 ấy với chiếc limousine đen sang trọng, bộ vest trắng bảnh bao cùng chiếc nhẫn kim cương to bản trên ngón áp út.
Và rồi thiếu nữ mới lớn ấy cũng là người dẫn dắt cuộc chơi tình ái với chàng. Nàng dâng hiến trinh tiết của mình bằng sự bình thản, cương quyết, phóng túng và đầy nổi loạn. Thế nhưng khán giả xem phim vẫn đang hoài nghi rằng, liệu một cô gái mới lớn còn chưa nếm trải mùi đời ấy thực sự đang chìm ngập trong tình yêu hay chỉ đùa vui với nhu cầu xác thịt, hoặc có chăng chỉ vì tiền.
Nàng cư xử theo đúng bản ngã của mình, thèm khát cảm xúc thăng hoa với một người đàn ông giỏi làm tình. Và rồi khi anh ta quăng tiền vào mặt cô thật phũ phàng như cách họ vẫn thường “ăn bánh trả tiền” thì cô cũng đón nhận nó một cách hết sức nhẹ nhàng.
Cô chấp nhận thân phận thấp hèn của bản thân và sự nghèo đói của gia đình. Thực chất, người đàn ông ấy đã dành cho nàng một tình yêu đủ mãnh liệt, nhẫn nại mà nàng không hề đủ can đảm để đón nhận. Chàng sẵn sàng gặp gỡ gia đình nàng, xót xa khi chứng kiến khung cảnh cô quạnh trong căn nhà của những người da trắng háu ăn, lạnh lùng, vô cảm.
Tình yêu của anh đã nảy nở qua những lần gần gũi, mây mưa và anh luôn cư xử đúng chuẩn mực người đàn ông chăm sóc cho người yêu. Anh biết quan tâm, hào phóng, bỏ tiền để mua vé cho cả gia đình nàng trở về Pháp, trả tiền nợ hút chích của anh trai nàng.
Còn nàng, tàn nhẫn đến mức buông lời cay đắng “em đến với anh chỉ vì tiền”, để tối phải khóc cạn nước mắt khi lặng nhìn chuyến tàu đưa anh trở về Pháp.
Nàng hiểu rằng đã dành cho chàng tình yêu thực sự da diết, mãnh liệt và đầy khát khao của tuổi trẻ. Một kết thúc đủ buồn để khiến người xem phải khắc khoải cùng nhân vật. Tái hiện hình ảnh Đông Dương những năm 1920 nhiều xáo trộn Đạo diễn đã không lựa chọn những nơi có điều kiện cơ sở vật chất tốt hơn để thực hiện bộ phim mà lại ưu ái cho Sài Gòn, bởi lẽ nơi đây diễn tả được trọn vẹn không khí thuộc địa mà tác phẩm muốn truyền tải
Đó là một Sài Gòn ướt sũng nước, nóng hầm hập và chẳng tìm được chút gió mát. Đó là khu chợ Lớn dơ bẩn, nhếch nhác với tạp nham loại mùi.
Đó là không khí bình yên giữa thời chiến tranh bom đạn qua hình ảnh những chiếc xe ngựa lộc cộc, những chiếc xe lôi chạy bằng sức người, những chiếc Limousine sang trọng hay những người phụ nữ Việt giản dị trong chiếc áo bà ba hay tà áo dài thướt tha.
Đặc biệt nhất phải kể đến ngôi nhà quanh năm tĩnh mịch, nơi đã diễn ra các màn yêu đương mùi mẫn của bộ đôi diễn viên chính. Nếu như bên ngoài là âm thanh bán buôn ồn ào, náo nhiệt của khu chợ người Hoa, thì bên trong lại là khung trời riêng của cảm xúc, da thịt, khoái cảm và hưởng thụ.
Ấy là chốn thiên đường để đôi nam nữ đắm say mặc kệ thế giới bên ngoài với những định kiến xã hội lỗi thời, cũ kỹ.